Tháng 6 chông chênh nắng gió, ta nghe em kể về con đường đầy hoa và cỏ dại, về một nỗi nhớ em vẫn chưa kịp đặt tên.
Em gửi lòng mình vào những đoá hoa đang hé nở, rong ruổi theo những thứ gọi là bình yên và an ổn, gửi gì vào những cơn mưa mát lịm chiều buông? Một nỗi nhớ không tên về những ngày tháng 6 nào đó, một tầm mắt chao nghiêng theo từng giọt nắng hè rơi thành sợi trên vai…
Nhẹ nhàng buông nắng lên từng nốt ký ức, Rêveries de JDD như tua chậm từng trang hồi ức của Quý cô, sống lại những kỉ niệm của quãng ngày thanh xuân đẹp nhất trong đời. Giống như cái nắng, cơn mưa đầu mùa, những cảm xúc cũng vồn vã hồn nhiên, cũng ào ạt phóng khoáng đến vậy. Có ngọt ngào của những mối tình đầu, có mênh mang của những tâm hồn tự do không vướng bận, bảng màu pastel mang Rêveries de JDD trở về với những gì trong trẻo, tinh khôi nhất, nơi Quý cô được lắng nghe chính mình, nuông chiều những xúc cảm mong manh. Đó là những yêu kiều của tuổi trẻ nơi hoa 3D nở rộ vươn mình, đó là những tự do diễm lệ nơi diềm bèo nhún rủ phóng khoáng… tất cả thêu mình trên nền chất liệu tơ mềm mịn, mang đến những rung cảm sống trong từng thớ da thịt, những nốt ngân trong từng khoảnh khắc ngân nga.
Bằng một cách nào đó, hình như ai cũng có cho mình những ký ức về một mùa hè năm ấy đẹp đẽ, nơi có trái tim ngấm nắng, rung lên những nốt nhạc hân hoan mà chỉ dám chạm nhẹ tay vào, mơn man ve vuốt miền cảm xúc sơ nguyên. Cùng Rêveries de JDD viết tiếp mùa hè năm ấy, mùa hè của những cuồng nhiệt tuổi trẻ, được sống hết mình và thỏa sức vẫy vùng trong đam mê, để khi quay người một cách đầy mỹ lệ, những năm tháng trước đó mãi là sự lãng mạn mãi luôn muốn quay về, nhé Quý cô!